Bạch Lạc Nhân say mèm, được Cố Hải cõng trở về nhà của hai người. Dọc theo đường đi, Bạch Lạc Nhân không ngừng khóc thút thít. Bạch Lạc Nhân rúc vào trong người Cố Hải khóc. Cố Hải ở bên cạnh, ấm áp mà an ủi Bạch Lạc Nhân. Anh họ Cố Hải là Cố Dương trở về nước, tiện thể thăm Cố Hải, bởi vì Cố Dương lúc nhỏ trong một lần cãi nhau ầm ĩ đã chém bị thương hông của Cố Hải. Cố Dương bắt gặp Cố Hải người không một mảnh vải đi ra từ phòng tắm tìm quần áo, Cố Dương bởi vì Bạch Lạc Nhân có mặt nên buông tha, không nói chuyện nữa mà rời đi với ánh mắt phức tạp. Cố Hải biết Cố Dương muốn nói cái gì, chính là phản đối hai người yêu nhau. Tin tức bố Lạc Nhân tái hôn truyền tới mẹ Lạc Nhân. Bà ấy không hề nghi ngờ Bạch Lạc Nhân và Cố Hải yêu nhau. Mẹ Lạc Nhân định để cho cậu ra nước ngoài du học, nhưng cậu nhất quyết không đồng ý. Vì mẹ Lạc Nhân có một chiếc chìa khoá phòng y hệt như vậy, cho nên Bạch Lạc Nhân và Cố Hải bàn nhau đổi khóa, để ngừa bị bắt gặp lúc thân mật.